NGHIÊNG NGẢ
TRẦM THIÊN THU
[Niệm ý Mt 8:23-27 ≈ Mc 4:35-41; Lc 8:22-25]
Chúa Giê-su bước xuống thuyền
Các môn đệ bước theo chân Thầy mình
Biển chiều thơ mộng hữu tình
Chim trời nghiêng cánh như bềnh bồng bay
Bỗng nhiên biển động, gió lay
Sóng cồn vỗ mạnh, thuyền đầy nước vô
Con thuyền nghiêng ngả ngẩn ngơ
Mà Thầy vẫn ngủ say sưa giấc chiều
Các ông gọi Chúa dậy mau:
“Chúng con chẳng biết làm sao, thưa Thầy!
Cứu nguy, xin cứu giúp ngay
Kẻo mà chết mất đây này, Thầy ơi!”
Chắc là Chúa thấy mắc cười
Trách: “Sao nhát thế, những người kém tin!”
Nói rồi Ngài đứng thẳng lên
Ngăm đe cơn gió, biển liền lặng ngay
“Ông này đích thực là ai
Thiên nhiên tuân lệnh thế này? Lạ ghê!”
Người ta kinh ngạc, bất ngờ
Nhưng thần phục Chúa Giê-su rõ ràng
Nhờ thuyền gặp bão ngả nghiêng
Người ta kinh nghiệm, tỏ tường đức tin
Nhận xét góp ý