KẺ NGƯỢC, KẺ XUÔI
[Niệm ý Mt 13:24-30]
Nước Trời được Chúa ví von
Như chuyện người gieo giống tốt
Kẻ thù mưu mô độc ác
Gieo thêm cỏ vào ruộng kia
Thời gian có sớm, có khuya
Hành động có xấu, có tốt
Con người có hiền, có ác
Sống chung với lũ suốt đời
Thiên Chúa thương hết mọi người
Mà người hiền lại bất hạnh [1]
Kẻ ác ung dung đỏng đảnh
Thưởng phạt rồi sẽ rạch ròi [2]
Cỏ lùng mọc khắp mọi nơi
Vẫn thường khiến lúa ngột ngạt
Cứ chờ cho tới mùa gặt
Cỏ và lúa sẽ phân ra
Biết gần thì mới biết xa
Thấy xuôi để thấy cái ngược
Có khôn – dại, có họa – phúc
Nhờ khốn mà trở nên khôn
TRẦM THIÊN THU
[1] G 30:26-27 – “Tôi mong hạnh phúc, nhưng lại gặp bất hạnh, chờ ánh sáng, lại gặp tối tăm. Ruột gan tôi sôi sục không ngừng, những ngày khốn quẫn ập xuống trên tôi.”
[2] Hc 16:14 – “Việc bố thí nào cũng được Chúa ân thưởng, và mỗi người cứ theo việc mình làm mà lãnh nhận. Chắc chắn có thưởng phạt.”














Nhận xét góp ý