XIN NGƯỜI HÃY VÁC ĐỜI TÔI
Xin người hãy vác đời tôi
Qua cơn nắng lửa, qua hồi bi thương
Vác qua đau khổ đoạn trường
Bao năm sỉ nhục còn vương dấu buồn
Xin người vác ánh chiều buông
Leo lên đỉnh núi có nguồn bình minh
Cho tôi khe khẽ tự tình
Một quê hương mới trường sinh thực là
Xin người hãy ném tôi xa
Đường gian lối ác ý tà lòng tham
Để vẫn tôi, một tục phàm
Đói cơm áo, mà giàu sang nghĩa tình
Xin người thương đoái mắt nhìn
Cây thập giá, tưởng vô hình trong tôi
Nụ cười loang loáng bờ môi
Không che giấu nỗi sầu đời thâm tâm
Tôi, cây thập giá, nặng ngần
Mấy mươi mùa gượng đôi chân lều khều
Mong người vác đỡ, vì yêu…
Yêu Người Hiến Tế Huyền Siêu dâng Trời
M. Sao Khuê, 10-9-2015
Nhận xét góp ý