Trên Đường Emmaus
Mai Nguyên Vũ
Tối chúa nhật, gia đình tôi có thói quen quây quần bên nhau để chia xẻ Lời Chúa. Hôm nay chúa nhật III Phục sinh, tôi đọc bài Tin Mừng kể lại việc Chúa hiện ra với hai môn đệ trên đường Emmaus. Ba tôi gợi ý:
- Chúa Giê-su hiện ra đi bên và lân la bắt chuyện với hai môn đệ, nhưng họ không nhận ra Chúa. Ngài trách họ: “Ôi kẻ khờ dại chậm tin những điều tiên tri đã tiên báo. Chúa Kitô không phải chịu đau khổ như vậy rồi mới được vinh quang sao?” Hai ông vẫn chưa nhận ra Chúa. Ngài lại tiếp tục giải thích Thánh kinh để các ông nhận ra Ngài, nhưng “nước đổ đầu vịt”, mắt các ông vẫn mù tịt. Cuối cùng, trong bữa cơm tối, Chúa cầm bánh, đọc lời chúc tụng, bẻ ra chia cho hai ông, lúc đó các ông mới nhận ra Chúa. Tại sao hai môn đệ “chậm tiêu” như thế?
Cậu Út nhà tôi mau mắn phát biểu:
- Theo con đoán, lúc đi đường, hai ông đói bụng, mắt hoa nên chẳng nhìn ra Chúa. Lúc Chúa chia bánh, mắt các ông sáng rỡ lên nên mới nhận ra Ngài.
Cả nhà cười ồ. Mẹ tôi nói:
- Út của mẹ có “tâm hồn ăn uống” nên có ý nghĩ ngộ quá! Theo mẹ, có lẽ hành động bẻ bánh và chia bánh của Chúa có cái gì đặc biệt và thân thương lắm nên hai ông mới nhận ra Ngài.
Ba gợi ý:
- Những lần Chúa hiện ra, các môn đệ thường không nhận ra Chúa ngay vì hai lý do: vì thân xác của Chúa đã được biến đổi và vì các môn đệ chưa tin chắc chắn rằng Chúa đã phục sinh. Ngài phải hỏi han các ông vài câu, đưa bánh đưa cá cho các ông ăn, hoặc làm một phép lạ thì các ông mới nhận ra Ngài. Riêng hôm nay, Chúa ngồi ăn tối với hai môn đệ, lúc Ngài cầm bánh, đọc lời chúc tụng, bẻ ra chia cho các ông, các ông mới nhận ra Ngài. Ba đố cả nhà: đây có phải là bữa ăn bình thường không?
Tôi trả lời:
- Thưa ba, con nghĩ đây không phải là bữa ăn bình thường. Nó có cái gì giống như trong bữa Tiệc ly, lúc Chúa lập BÍ TÍCH THÁNH THỂ.
Ba hỏi:
- Vậy đây có phải là một thánh lễ không?
Tôi thưa:
- Thánh lễ phải có hai phần: phụng vụ Lời Chúa và phụng vụ Thánh thể. Ở đây thiếu phần phụng vụ Lời Chúa nên không phải là thánh lễ.
Mẹ đáp lại:
- Con nhớ lại coi, lúc đồng hành với hai ông, Chúa đọc và giải thích Thánh kinh cho hai ông. Đấy là phụng vụ Lời Chúa chứ còn gì nữa.
Ba nhận xét:
- Mẹ các con hôm nay rất tuyệt. Đây là một thánh lễ trọn vẹn, Chúa cử hành sau phục sinh. Phụng vụ Lời Chúa diễn ra trên đường Emmaus. Phụng vụ Thánh thể diễn ra trên bàn ăn làng Emmaus. Chúng ta rút ra bài học gì từ bài Tin mừng này?
Mẹ phát biểu ngay, lòng đầy cảm hứng:
- Chúa hiện diện với ta bằng nhiều cách: bằng Lời Chúa, bằng Giáo hội, bằng lương tâm, bằng cha mẹ, bằng các biến cố cuộc đời… nhưng cách Chúa hiện diện với ta tuyệt hảo nhất là bằng bí tích thánh thể. Qua hình bánh rượu, Chúa thấm nhập vào tận xác hồn ta, ở với ta, đồng hoá, nên một với ta. Đó là cách Chúa biểu lộ tình yêu rõ nét nhất đối với từng người chúng ta.
Cả nhà vỗ tay vì bài chia xẻ “xuất thần” của mẹ.
Ba kết thúc buổi chia xẻ Lời Chúa bằng lời cầu nguyện:
- Lạy Chúa phục sinh, xin Chúa đến đồng hành từng ngày với gia đình con trên đường đời và chỉ dạy chúng con bằng Lời hằng sống. Xin Chúa ở lại với chúng con qua bí tích thánh thể. Chúng con đoan hứa siêng năng đi dâng lễ, rước lễ thật sốt sắng và biết đem Chúa, đem Tin mừng đến với anh em như hai môn đệ làng Emmaus.
Cả nhà đứng lên hát bài trên đường Emmaus thật sốt sắng.
Nhận xét góp ý