NHÁNH ĐỜI CÒN ĐỘNG
Ai về qua nhánh sông xưa
Mang dùm cho ta nỗi nhớ
Quanh năm nước ròng, sóng vỗ
Ta ẩn mình giữa nhánh thơ
Ai về thăm nhánh ưu tư
Hàng cây bên bờ trút lá
Một con tim giờ hóa đá
Cát bụi lẫn vào gió mưa
Sắc tím đưa chiều lên xa
Tìm quên mà sao vẫn nhớ?
Thời gian cũng chợt hoen ố
Đam mê nào chợt lỗi thề?
Bây giờ vụn nát ước mơ
Đáy tim có một viên sỏi
Mơ hồ niềm thương chờ đợi
Nhánh đời còn động du ca
Sóng cứ từng đợt theo nhau
Đời gió bão trôi về đâu
Đục trong bao mùa nước lũ
Lòng-tĩnh-động vẫn hoang vu
Trăm năm khát vọng ngu ngơ
Dưới nắng độc hành soi bóng
Nếp nghĩ thời gian tĩnh động
Cô đơn bụi cát tìm nhau…
KHA ĐÔNG ANH
Nhận xét góp ý