KHÔNG CÒN LÀ MÌNH
người đã không còn là mình nữa
giữa thế giới vụn vữa, ta bà
vòng tay ba cõi xa cả ba
cuộc đời như chưa hề quen biết
gió thừa còn chưa thương với tiếc
huống là trăng muộn thiết tha chi
còn một mình gặm nhấm sầu bi
nơi quán trọ nghĩa nghì, côi cút
đêm tàn đêm, bờ tình heo hút
bến khuất mờ xa vuột mắt mây
quờ đôi tay chẳng có bàn tay
người dấu yêu còn ai nghe ngóng
không tuổi, tên, giữa ngày náo động
không hoàn không, trống rỗng, tan hoang
góc trời riêng vắng nắng địa đàng
vắng giọt lệ nhân gian thương xót
cũng không là chút bèo, chút bọt
không là gì nữa giữa cuộc đời
để từ không, nên có, rạng ngời
làm mới lại loài người hoang phế
người phung cùi, hay người cứu thế
dọc đường trần dâu bể phù sinh
trở thành không, không còn là mình
để nên có, bình minh sự sống
ả giang hồ, 10-02-2015
Nhận xét góp ý