KHÁCH LẠ THÂN QUEN
TRẦM THIÊN THU
[Niệm ý Lc 24:13-35 ≈ Mc 16:12-13]
Em-mau nhạt nắng chiều tà
Hơn mười cây số đường về mà thôi
Nhưng hôm nay thấy xa xôi
Đi hoài vẫn chẳng tới nơi nhà mình
Lòng buồn, chân bước chông chênh
Bởi bao hy vọng tan thành khói mây
Ước mơ chấm hết từ đây
Thầy không còn nữa, tháng ngày hóa không
Nỗi buồn trải suốt con đường
Hai môn đệ chẳng còn mong được gì!
Bất ngờ chính Chúa hiện ra
Đồng hành thân mật, chuyện trò râm ran
Thánh Kinh giải thích rõ ràng
Từ Mô-sê tới cả phần tiên tri
Tới nơi, Chúa muốn đi xa
Hai ông mời khách về nhà nghỉ đêm
Vì ngày sắp tàn, trời đã hoàng hôn
Hai ông với khách đồng bàn
Khách cầm lấy bánh, chia phần hai ông
Ôi chao, đúng Chúa rõ ràng
Hai ông rất mừng, Chúa lại biến đi
Tỏ tường chứ chẳng phải mơ
Họ đi báo gấp tin cho mọi người
Chúa nay trỗi dậy thật rồi
Lo buồn tan biến, miệng cười hân hoan
Nhận xét góp ý