LỜI KINH TIẾNG CẦU
[Niệm khúc Mt 7:7-12]
Mình mong thì người cũng muốn
Điều tốt ai cũng ước ao
Cục đường sao lại giành hết
Cục cuối khó nuốt mới trao?
Cái gì khó thì đùn đẩy
Cái gì dễ thì chẳng chê
Tưởng mình khôn, còn người dại
Thế nên khoác lác, so đo
Gõ cửa thì sẽ được mở
Nhưng tò mò thí đừng mơ!
Cố tìm sẽ được hiển thị
Vu vơ ắt chẳng ích gì!
Cứ xin thì được trao tặng
Nhưng phải đúng ý Chúa Trời
Lải nhải như nợ lãi nặng
Càm ràm vô ích mà thôi!
Giản dị, thành tâm cầu nguyện
Hướng tâm lên Chúa chí nhân
Cần gì Chúa đã tường tận
Biết xin sao chẳng tạ ơn?
Điều gì đêm mơ ngày ước
Hãy thể hiện với tha nhân
Lời cầu yêu thương chân thật
Thiên Chúa chấp nhận, ban liền
Kinh ngắn, kinh dài thuộc hết
Cung than, điệu ngắm làu làu
Nhưng chỉ như máy, như vẹt
Chẳng tâm tình, ích gì đâu!
Chúa lắc đầu và chê trách
Môi miệng lời lẽ rất gần
Còn tấm lòng thì xa lắc
Khốn thay sáo ngữ, xảo ngôn! (*)
TRẦM THIÊN THU
Sáng 12-3-2019
(*) Is 29:13 – “Dân này chỉ đến gần Ta bằng miệng, tôn vinh Ta bằng môi, còn lòng chúng thì xa Ta lắm; chúng chỉ kính sợ Ta theo lệnh của người phàm, nhưng đó chỉ là sáo ngữ”.
✝ ✝ ✝ ✝ ✝
Nhận xét góp ý