ĐỜI NỢ
TRẦM THIÊN THU
Suốt đời chỉ một chữ Tình
Đó là món nợ vô hình mà thôi
Thế nhưng nợ vẫn rạch ròi
Nợ suốt cuộc đời, không trả không xong
Thành tâm trả, chớ khinh thường
Đồng bạc cuối cùng trả hết mới yên
Không vay mượn, vẫn bồi hoàn
Nợ tình là thế, trăm năm nợ đời
Nợ khi khóc, nợ lúc cười
Nợ lúc mệt nhoài, nợ lúc khỏe re
Nợ tình là nợ thứ tha
Nợ nhau suốt kiếp bụi tro thế trần
Bởi vì Thiên Chúa từ nhân
Đã tha thứ rất nhiều phen lắm rối
Yêu người là trả nợ Ngài
Trả xong mới được sống đời Thiên Cung
Nhận xét góp ý