ĐÁP TÌNH XUÂN ĐI EM
GÃ TUẦN PHIÊN
Ai người mừng đón mùa xuân
Riêng em còn mãi bâng khuâng, thẹn thùng
Chẳng vì chưa dám bỏ, buông
Giấc đông mù mịt dưới truông phàm trầnBao mùa xuân, bấy ngại ngần
Sợ câu từ giã phù vân vội vàng
Nắng xuân chiếu xuống hồn hoang
Mà lòng ngơ nghễnh mênh mang bóng sầuThời gian cứ chảy về đâu
Em còn mặc áo bạc màu cổ xưa
Lời tình xuân, mãi thân thưa
Chưa nghe đáp trả cho vừa lòng yêuThôi nhé em, đổ bóng chiều
Nghiêng con nắng lụa, ánh thiều hồng ân
Từ xa xôi, xuống rất gần
Chờ em nghênh đón mùa xuân an bìnhBước mau ra khỏi lòng mình
Cho xuân mầu nhiệm tái sinh cuộc đời
Bỏ buông tro bụi phận người
Tình xuân vĩnh cửu rạng ngời hồn emGã Tuần Phiên, 17-01-2017
Nhận xét góp ý