CHUYỆN MẤT CÒN
GÃ TUẦN PHIÊN
Anh đang mất dần, rồi mất tất cả
Những kỷ niệm đời lả tả rụng rơi
Cố níu chi, chẳng nắm được nữa rồi
Võng thời gian con thoi không biết mệt
Bi hùng kịch đương đi về hồi kết
Chẳng lâu đâu, cũng chẳng biết bao lâu
Mở mắt ra đón nắng mới đẹp màu
Nhắm mắt lại vẫy chào ngày hồng phúc
Cứ thản nhiên nghe lòng mình nhẫn nhục
Chuyện mất còn có rưng rức buồng tim
Thì một chút thôi rồi cũng lặng im
Mất phải mất, còn cứ còn, chuyện nhỏ
Bởi cuộc đời là cuộc buông, cuộc bỏ
Người với người ai giữ nổi được ai
Thì huống chi bao sự nghiệp, lâu đài
Không gì mất, nhưng chính mình phải mất
Anh sẽ hiểu có một điều rất thật
Nếu không tin, cũng không thể chối từ
Có một người mang tên là Giê-su
Ở bên anh đến muôn đời muôn kiếp.
gã tuần phiên, 15-02-2016
Nhận xét góp ý