Em Ngắm Mùa Đông
Em ra ngắm mùa đông về theo gió
Là mùa thu đi khuất tận nơi nao
Thu và đông cũng chẳng khác năm nào
Như đời em có sinh trưởng, hư hao
Em ra ngắm mùa đông về không nắng
Là mùa xuân lấp ló ở đâu đây
Đông và xuân như thể mảnh trăng gầy
Khuyết lại tròn, già cỗi lại thơ ngây
Em ra ngắm mùa đông đầy hoa tuyết
Là hè kia hơi nóng tỏa lên mây
Hè và đông là ăm ắp hồn đầy
Là nội tâm, là khỏanh khắc phơi bầy
Em ra ngắm mùa đông trời sao sáng
Đông là đông, chớ ngẫm ngợi hoang mang
Là thế giới vẫn biến chuyển nhịp nhàng
Là vĩnh hằng đang đến khởi hồng hoang.
Lm. Dân Chài
Nhận xét góp ý