MẦM HÒA BÌNH
Thù hận, chiến tranh, bạo tàn, khủng bố
Ngay trong nhà mình em có biết không
Bởi bao lâu lòng kiêu ngạo vẫn còn
Thì bấy lâu, bình an chưa hiện diện
Em có đủ can đảm mà tuyên chiến
Với kẻ thù không thể đội trời chung
Là cái tôi quá kinh khủng hãi hùng
Vẫn trong em cứ ung dung tự tại
Hay cúi đầu làm theo lời khuyên dạy
Của tử thần đương hủy hoại chính em
Mà chẳng hay, chẳng sợ, cũng chẳng phòng
Lại mời mọc về hoành hành bát nháo
Em có biết chính vì lòng kiêu ngạo
Mà em ganh ghét, tỵ hiềm, xảo trá, gian ngoa
Chỉ khi nao em khiêm nhượng ôn hòa
Mới có được lòng thiết tha trìu mến
Đấng Khiêm Nhượng đã vì em mà đến
Giải thoát em, khỏi trói buộc của tử thần
Bằng khiêm nhượng, bằng hiền lành, bằng khoan nhân
Cho em vui sống bình an, hạnh phúc
Từ nơi em,
Men khiêm nhượng, men hiền lành, men nhẫn nhục
Sẽ dậy lên cho khắp cả nhân trần
Mầm hòa bình như chuỗi ngọc màu xanh
Nối tiếp nhau vươn thành cây hạnh phúc
Cây khiêm nhượng, cây hiền lành, cây nhẫn nhục
Cây Hòa Bình chân thực giữa trần gian…
Ba Chuông, 07-12-2015
Nhận xét góp ý