CANH BẠC CUỘC ĐỜI
Về đâu, canh bạc cuộc đời?
Thua sao được! Thắng, chút ngời mong manh
Rồi ra tất cả tan tành
May ra còn thấy lòng lành trên cao
Của phàm trần, nghĩa gì đâu
Bay trong nắng, mà nhạt màu, vô duyên
Người phàm trần, giấc mơ tiên
Có chăng trong mộng cô miên bất thường
Về đâu gió, về đâu sương
Về đâu hồng phúc thiên hương diệu kỳ
Chửa bằng một chút vân vi
Làm người ai cũng thiếu gì tham lam
Về đâu, hỡi ước phù phàm
Có nghe hư đốn bên am miễu sầu
Họ tên vật báu, vật châu
Tiếc chi, giữ mãi niềm đau khôn cùng
Về đâu, khao khát trùng phùng
Nếu chưa vẹn chữ tín trung một đời
…
Đêm sầu vô tận Chúa ơi
Nhớ ra Con Chúa cũng người cô đơn
Nhưng không tủi, cũng chẳng hờn
Một vâng, một phục tạ ơn thánh tình
Biết về đâu, hỡi lòng mình
Khi còn giữa phố phù sinh dật dờ
Canh bạc đời, quá nhớp nhơ
Nên chi ai vẫn đứng chờ em thua…
ả giang hồ, 01-4-2015
Thứ tư Tuần Thánh, 2015
Nhận xét góp ý