CON HỦI
HƯƠNG NAM
người vô tội bỗng dưng là tội nhân
người chưa bệnh thoắt trở thành con hủi
có phải vì người gầy còm, đen đủi
mà phàm trần vội xua đuổi, lánh xa
một trần gian chuộng mái tóc làn da
hơn trân quí lòng thật thà thanh khiết
người gian dối, hủi tâm hồn ai biết
sao nỡ đành khinh miệt kẻ lòng ngay
một trần gian chọn vóc dáng hình hài
có mỹ phẩm trong tay là thẩm mỹ
không cần có chút thành tâm, thiện chí
lòng xót thương như chân lý lỗi thời
ai dám tin đã có chỉ một người
cứu nhân thế, bỏ ngai trời xuống đất
người đẹp nhất, chịu làm người xấu nhất
đang cùng đi tất bật giữa phàm nhân
gánh trên vai bao thương tích tật nguyền
là tôi tớ, là con chiên đền tội
đấng thánh thiện, đấng tinh tuyền tuyệt đối
mặc vào mình con hủi của nhân gian
con tin Ngài, Lạy Chúa, Chúa yêu con
vì con tội, nên Ngài toan phong hủi
cho con xinh đẹp, ngài đành đen đủi
để con tự do, Ngài lầm lũi bước chân
vào mùa chay, cũng vào một mùa xuân
xin làm mới trong con niềm vui mới
là niềm vui người biết mình có tội
nhờ Lời Ngài biến đổi xác hồn con
Hương Nam, 12-02-2015
Nhận xét góp ý