TRONG MẮT NGƯỜI YÊU
HƯƠNG NAM
(Giop 7, 1-4. 6-7)
tôi phải buồn sầu mãi mãi
từ sáng sớm, đến chiều tà
ước ao là một kiếp hoa
biết gì đâu mà đau khổ
con thoi kia đòi hạnh ngộ
thoáng trong gió, thắc thoảng quay
ngày lụi tàn như mọi ngày
có chi đâu là hy vọng
tôi dặn mình rất long trọng
hãy nhớ rằng, đời sống tôi
chỉ là một hơi thở thôi
mắt không thể nhìn hạnh phúc
chẳng phải hư, nhưng là thực
đừng ngờ vực, chớ buông xuôi
hãy dám biết về phận người
để lòng vui mà tín thác
tôi tin lòng trời xanh ngát
đại độ lượng, tuyệt khoan dung
biết tôi, khốn tận, khổ cùng
hằng đoái trông, tuôn thương xót
hãy cứ là bèo, là bọt
miễn là trong mắt người yêu
hãy cứ là tịch là liêu
trong bàn tay tình tạo hóa
khổ dịch ơi đừng vội vã
cứ thong dong ngả nghiêng đời
tôi tặng em vạn nụ cười
vì trong tôi muôn phước cả
Hương Nam, 02-02-2015
Nhận xét góp ý