CŨNG THÌ NGÀY 31
HỒ GIANG A
Ai nào dám xin thêm một ngày
Mà năm nay cũng có ngày 31
Nhịp thời gian không là đường đột
Cuối một năm đời, hết một năm yêu
Hỏi lại lòng mình yêu được bao nhiêu
Hay cứ mãi liêu xiêu miền hư ảo
Chúa xuống thấp, nhìn không ra dung mạo
Hay bởi lòng giả tạo đến ngu ngơ
Hỏi lại lòng mình có nhạc có thơ
Và có cả chút tình vờ cảm mến
Chút nũng nịu, chút làm duyên lúng liếng
Mà sao không chắc chuyện thực yêu thương
Chúa vẫn bao dung, Chúa rất khiêm nhường
Nghe mồn một khúc nghê thường kỳ diệu
Đọc tứ thơ thật mỹ miều âm điệu
Chửa vui lòng, thơ nhạc thiếu thành tâm
Ngày 31, ngày cuối của một năm
Gom lại chi vài trăm bài thơ hão
Vài chục khúc tình ca hờ yêu dấu
Tặng trần gian lời gian dối điêu ngoa
Chúa chỉ yêu con, khi con thật thà
Yêu mến Chúa thiết tha niềm tín thác
Ngày 31 con lại về hoang mạc
Một năm đời đang hư nát, đã qua
Xin cho con yêu mến Chúa thật thà
ả giang hồ, 31-12-2014
Nhận xét góp ý