Mp3: MÙA QUANH NĂM

Lưu trữ tài liệu

Tháng Năm 2024
T2 T3 T4 T5 T6 T7 CN
« Tháng 4    
 12345
6789101112
13141516171819
20212223242526
2728293031  

Thống kê

Số lượt người đã ghé thăm web site này tính từ 6/2009:

Hanoi

ÁO MỚI ĐÊM GIÁNG SINH

Sao Mai (Quảng Ngãi)

Trời vào đông, rét buốt. Cả tháng nay Hoan đã chuẩn bị cho mình bộ váy mới tuyệt đẹp để mặc đi lễ đêm giáng sinh. Ngày nào cô cũng săm soi, thỉnh thoảng lại mặc vào đi qua lại trước gương mỉm cười như đứa trẻ chờ khoe áo mới ngày tết.

      Và…ngày giáng sinh cũng đã đến. Từ sáng sớm Hoan đã lấy bộ váy treo ra ngoài ngắm nghía trước khi đi làm. Trong giờ làm việc mà đầu cô luôn nghĩ đến chiếc váy xinh đẹp của mình. Hôm nay lễ giáng sinh chủ cho nghĩ sớm. Còn hơn hai giờ nữa mới đến thánh lễ, cô ung dung dạo quanh một vòng chợ đêm xem có gì mua tặng bạn. Đang đi, bỗng bên kia đường… rầm. Tiếng vang nghe chát chúa. Hai chiếc xe văng ra hai phía. Hai người bạn trẻ nồng nặc mùi rượu nằm im lìm trên vũng máu. Người ta xúm lại xem khá đông và Hoan cũng cố chen vô xem cho được,…Người thì bảo: “Đáng đời!  Ai bảo uống rượu”. Người thì tặt lưỡi: “Ôi tội quá”. Người thì nói: “Chắc nó chết rồi ấy”. Chẳng ai nói đến việc đưa nạn nhân đi bệnh viện. Hoan luôn nhát gan trước đám đông. Vậy mà, cô nhảy vào hô hào đưa nạn nhân cấp cứu…Ôi, tạ ơn Chúa vì hai người chẳng ai nguy hiểm đến tính mạng.

       Hoan lững thững bước ra khỏi cổng bệnh viện vừa đi vừa mỉm cười. Bỗng cô sực nhớ đến thánh lễ. Nhìn đồng hồ đã 21h. Hoảng hồn, cô chạy một mạch đến nhà thờ, thánh lễ đã bắt đầu 10 phút rồi…Cô quỳ xuống làm dấu thánh giá, nước mắt chảy dài khi nhìn bộ đồ dơ dáy lem luốc. Cô tủi thân nghĩ sao số mình đen đủi, đầu tắt mặt tối quanh năm, có được ngày lễ mà cũng không được mặc bộ đồ đã chuẩn bị. Xong lễ cô lang thang trong khuôn viên nhà thờ, thấy lòng thật hiu quạnh, cô đơn giá buốt…Những suy nghĩ mông lung đưa bước chân cô đến trước hang đá lúc nào không hay. Cô nhìn Chúa Hài Đồng cách vô cảm cho đến khi các em nhỏ nghịch ngợm trèo lên hang đá để chụp hình. Phản xạ tự nhiên, cô nói: “khéo khéo kẻo ngã vào Chúa”. Các em nhỏ nhìn cô như trêu cười. Lúc ấy, đầu cô tỉnh táo lại, thấy mình thật vô duyên. Các em đứng cách xa thế sao ngã vào Chúa được. Cô bẽn lẽn xấu hổ trốn qua một bên, cô cảm tưởng như tất thảy mọi người ai cũng cười cô. Lúc này cô quên mất chuyện áo mới. Cô nhìn Chúa Hài Đồng thật lâu rồi buông miệng nói: mình vẫn còn may mắn hơn Chúa khi xưa gấp bội, mình vẫn có bộ đồ ấm vào mùa đông mặc dù nó cũ kỹ. Còn Chúa, lại phải nhờ đến hơi ấm của các chú lừa con,…Chúa của mình thật tội nghiệp vậy mà lúc nào mình cũng nghĩ mình kém may mắn,…Ôi, con xin lỗi Chúa!

Lạy Chúa, khi con được tái sinh trong phép rửa, là lúc Chúa cho con bộ áo mới đẹp nhất. Con luôn muốn giữ gìn màu áo trắng ấy đến ngày gặp Chúa. Nhưng cuộc sống hằng ngày luôn làm áo con dơ bẩn, con thấy đau khổ khi nghĩ đến Người. Nhưng con biết làm sao?. Xin Người hãy dẫn lối và ban sức cho con, để con đi tiếp chặng đường trần gian mà không oán buồn cuộc sống. Amen.

Ghi lời nhận xét góp ý

Lưu ý: Để dễ dàng trong giao tiếp và khỏi hiểu nhầm từ ngữ, các lời nhận xét góp ý trong trang này xin hãy viết bằng tiếng Việt có dấu. Xin kính báo và chân thành cám ơn.

 

 

 

Nội dung có thể dùng một số định dạng these HTML tags

<a href="" title=""> <abbr title=""> <acronym title=""> <b> <blockquote cite=""> <cite> <code> <del datetime=""> <em> <i> <q cite=""> <strike> <strong>

Chọn kiểu gõ tiếng Việt: TELEX VNI VIQR Tắt

*