SÔNG
(Suy tư ý tưởng Gv 1:7-9)
Mọi khúc sông đều xuôi ra biển cả
Thế nhưng mà biển cũng chẳng đầy đâu
Sông tiếp tục dù chảy tới nơi nào
Như mọi đường đều dẫn về La Mã
Chuyện đời thường, nay mai gì cũng thế
Chỉ nhàm chán, chẳng thể nói gì hơn!
Mắt có nhìn bao nhiêu vẫn bình thường
Chẳng thấy gì vẻ khác lạ hoặc mới
Tai có nghe đến mấy lần cũng vậy
Đời là thế, ôi chuyện của loài người!
Điều đã có, rồi sẽ có, vậy thôi
Chuyện đã làm, rồi lại sẽ làm nữa
Bên dưới ánh mặt trời, có chi lạ?
Chuyện mưa nắng rồi lại chuyện nắng mưa
Chuyện khóc cười, thiếu thốn hoặc xa hoa
Ôi phù vân, là phù vân tất cả!
Xin cho con biết tin yêu một Chúa
Chỉ có Ngài bất biến và trường tồn
Chỉ Tình Ngài bền vững mãi muôn niên
Lạy Thiên Chúa, chính Ngài là gia nghiệp!
Dòng-sông-con vẫn ngày đêm mải miết
Chảy quanh co qua mọi khúc cuộc đời
Để chảy vào lòng Biển-Chúa mà thôi
Mãi hòa tan trong Tình Yêu Thiên Chúa
TRẦM THIÊN THU
NỢ
Những hạt mưa rơi rất nhẹ
Mà như giã nát tim con
Những hạt mưa như châu lệ
Khóc thương một kiếp phàm nhân
Đời con bước sầu lữ thứ
Độc-mộc-con trĩu nợ đời
Nốt gian nan, vần cực khổ
Bềnh bồng tựa cánh bèo trôi
Chợ đời mênh mông, nhộn nhịp
Trăm người bán, vạn người mua
Bản đời chưa vào giai kết
Chẳng ai mua nhạc bao giờ!
Cung đời con vẫn lỡ nhịp
Câu thơ lạc vận ngu ngơ
Mưa chiều dai dẳng không dứt
Áo đời con ướt đam mê
Lâm thâm tiếng mưa đều nhịp
Như cung đàn nhẹ hòa âm
Con nhặt lần từng nốt nhạc
Viết thành một khúc phân vân
Lâm râm hồn con cầu nguyện
Tin Ngài vẫn mãi xót thương
Xa xa ráng chiều ẩn hiện
Xin Chúa cùng đi suốt đường
Tiếng mưa hay là tiếng Chúa?
Xin giúp con nhận ra Ngài
Cả cuộc đời con dang dở
Nên nợ Tình Chúa suốt đời
TRẦM THIÊN THU
Nhận xét góp ý