GÃ TUẦN PHIÊN TỰ TÌNH
Hỡi gã tuần phiên thao thức trắng đêm
Mà không phải đợi chờ Người Yêu đến
Thức sợ chết bất ngờ trong cơn bệnh
Tiếc nuối trần gian, sợ chuyện tình tàn
Hỡi gã tuần phiên sợ tan mộng vàng
Ngó đồng hồ, đếm thời gian, mỏi mệt
Chưa phải là sẵn sàng cho sự chết
Gã đang còn ngờ nghệch giữa tử sinh
Hỡi gã tuần phiên đang giấu kín lòng mình
Dưới vụn nát một niềm tin sụp đổ
Chuyện trền trời chưa một lần ái mộ
Dính bén phàm trần, chuộng cõi hư vong
Hỡi gã tuần phiên đêm lóng ngóng, ngày chờ trông
Một phép màu cho đời hồng, hồng mãi
Gã có nghe cỗ xe phi nước đại?
Vẫn tuần phiên xin ở lại trần gian?
Hỡi gã tuần phiên thời khắc muộn màng
Đang ngắn lắm, đoạn sang ngang cập bến
Gã chờ ai? Có chờ Người Yêu đến?
Hay mỏi mòn lưu luyến cuộc tình tan
Lạy Chúa con là gã tuần phiên nguy nan
Đang lưỡng lự giữa đôi đàng, bất lực
Một đàng khổ đau, một đàng hạnh phúc
Thích trần gian, chưa thích ở thiên đàng
Tàn đêm trắng vẫn vắng niềm bình an
Xin giúp con can đảm…dẫu phụ phàng…
gã tuần phiên, 27-05-201
Nhận xét góp ý