TIẾNG ĐINH THẦM
Lắng mà nghe, tiếng đinh thầm
Len đi chầm chậm vừa tầm khoan thai
Không làm đau đớn lòng ai
Bỗng người quỵ xuống tuyền đài xa xăm
Lắng mà nghe, tiếng đinh thầm
Ngọt lời nhân ái tưởng lầm tình thương
Rất dịu dàng, quá du dương
Dìu nhau về cuối con đường tối tăm
Lắng mà nghe, tiếng đinh thầm
Mỏng chừng không chút thanh âm vọng về
Hơi xuân trong nắng đê mê
Ngờ đâu tan tác lê thê vũng trầm
Lắng mà nghe, tiếng đinh thầm
Thoảng trong quá khứ nghìn năm dội về
Giang hà chưa tỉnh cơn mê
Trơ vơ tượng Chúa, bốn bề vô tâm
Lắng mà nghe, tiếng đinh thầm
Giữa mùa áp bức, tưởng lầm tự do…
ả giang hồ, 25-4-2014
Nhận xét góp ý