SỐNG, CHẾT VÌ YÊU
Em vẫn biết rồi đây mình phải chết
Vẫn khát mong sẽ là không mất đi
Nhưng được sống vài kiếp nữa diệu kỳ
Ở đâu đó, cõi huyền vi nào đó
Em vẫn biết trần gian là quán trọ
Vẫn hiểu mình là lữ khách đường xa
Thoáng mây hợp, mây tan buổi chiều tà
Nhưng vẫn ước một kiếp hoa mai hậu
Em vẫn biết có điều gì chưa thấu
Sau hành trình không bến đậu trần gian
Có chăng là một nấm mộ, tro tan
Thèm kiếp nữa! Mà sang ngang, cùng tận
Mất và còn, mãi làm em ngớ ngẩn
Chuyện nghìn xưa còn lận đận tới nay
Chết muôn năm đâu phải đã an bài?
Một bởi em đã hoài thai trong tội
Nay ánh sáng bừng lên xua đêm tối
Chúa Ki-tô chết, sống lại hiển vinh
Ai chết với người sẽ được phục sinh
Trong Nước Người, Nước muôn đời, hằng sống
Người thắp cho em một niềm hy vọng
Sống cho người khác sống, sống vì yêu
Chết cho người khác sống, chết vì yêu
Kiếp sống ấy, sẽ muôn đời bất diệt
Từ hôm nay, em xin tập sống, chết
Theo cách Chúa sống, theo cách Chúa chết đi
Và em tin còn muôn kiếp diệu kỳ
…
Hương Nam, 18-4-2014
Nhận xét góp ý