NÚI THÁNH
Con cứ ngỡ phải bước lên núi thánh
Có ngờ đâu núi đã thấp bên đời
Tiếng ai rên nơi bãi rác tanh hôi
Ai đành đoạn quăng người vào phế thải
Mùa hạ lửa đốt thiêu ai quằn quại
Thấp mái che khu ổ chuột tồi tàn
Đám dân đen đang đánh trống kêu oan
Sao hiếp đáp kẻ lầm than nghèo khổ
Tiếng rao bán dưới tàn cây cuối phố
Mớ hàng rong, mớ phận số long đong
Ở nhà thương, đếm được mấy chạnh lòng
Kẻ không thế, không thân, không tiền bạc
Trước vành móng ngựa công bình xơ xác
Cúi gập mình, kẻ thủ ác lên ngôi
Núi thánh hôm nay, thấp xuống thật rồi
Thấp tận mắt, mà đời không muốn thấy
Đức Giê-su vẫn còn run lẩy bẩy
Thánh giá nặng nề, kẻ đẩy, người xô
Cho con xin chút khao khát điên rồ
Thoát ra khỏi nấm mồ yên thân vị
Con vác đỡ Thánh Giá Người, một tí
Người nghỉ ngơi, rồi đi tiếp, Người ơi…
ả giang hồ, 11-4-2014
Nhận xét góp ý