RA ĐI
Con ra đi mà lòng đầy luyến tiếc
Luyến những tấm lòng, tiếc thưở vàng son,
Tưởng của con bao kiệt tác, kỳ công
Mà quên mất những lỗi lầm vụng dại
Đươc ra đi để lòng mình thư thái
Lặng dìm mình trong sa mạc hoang vu
Nhưng con cô đơn thất vọng, âm u
Vì con mãi tự hào mình tuyệt diệu
Lòng con vẫn cứ nghèo nàn túng thiếu
Bởi tình yêu chưa đủ nghĩa hiến dâng
Cho Chúa tất nhưng xin lại một phần
Lúc trống vắng phận mỏng dòn yếu đuối
Ôi sự thánh trong thân hèn mê muội
Hãy chiếu soi những lầm lỗi trong con
Cho con tin đành mất để được còn
Khi tận hiến đời mình thành hy tế
(Nay ra đi trong cuộc đời dâu bể
Mà chưa vui như thể bị đọa đày
Sẽ ra sao khi cất bước ngày mai
Đi, đi mãi không bao giờ trở lại?)
Xin tình yêu biến nỗi sầu tê tái
Một lần đi, thêm vẹn nghĩa hiến dâng
Xin tình yêu cho con bước lại gần
Sự thánh thiện, lòng khoan nhân của Chúa
Ba Chuông
Nhận xét góp ý