NHÁNH HÈ
TRẦM THIÊN THU
Chim đứng lặng, không nhảy nhót
Mùa hè chẳng tiếng ve kêu
Đám mây như cũng biến sắc
Nắng oi ả đốt sáng chiều
Thơ hay là thơ khó đọc
Nhạc hay là nhạc khó nghe
Nước sâu là nước chảy chậm
Người khôn chẳng cần nói chi
Nói sự thật không ai thích
Còn bị trách là khoe khoang
Không nói thì bảo khó tính
Im lặng thì bảo khinh thường
Tiền nhân ví von đúng thật
Ở bầu tròn, ở ống dài
Kiểu nào cũng chê, cũng trách
Thế nào là đúng, là sai?
Xưa Chúa về quê bị ghét
Nay người ta cũng thế thôi
Cuộc sống có nhiều khắc nghiệt
Buồn nhiều, chẳng mấy khi vui
Nhận xét góp ý