CHUA CHÁT TÌNH ĐỜI
TRẦM THIÊN THU
Hứa theo Chúa đến cùng mà
Theo thì theo đó, bán thì bán ngay [1]
Hứa theo Chúa dẫu đắng cay
Theo thì theo đó, chạy bay áo quần [2]
Hứa theo Chúa trọn quyết tâm
Đá bỗng hóa mềm, chối Chúa, chẳng quen [3]
Phũ phàng cuộc sống trần gian
Người thân cũng nỡ giơ chân đạp mình [4]
Ở hiền mà chẳng gặp lành
Người ta ghen ghét, thập hình treo lên
Khát mà chẳng giọt nước ngon
Lại cho nếm giấm chua còn hơn chanh
Loài người quá sức đành hanh
Chỉ biết phần mình, mặc kệ phần ai
Nói lời nào cũng rất hay
Nhưng hành động chẳng thẳng ngay chút nào
Tình người chẳng đáng là bao
Sẵn sàng chối bỏ, bán nhau cũng làm
Xin Giê-su Chúa từ nhân
Thứ tha tội lỗi chúng con quá nhiều
Vô tâm nên đã sống liều
Bạc tình nên chẳng biết yêu thương người
[1] Giuđa Ítcariốt.
[2] Mc 14:52 – “Có một cậu thanh niên đi theo Người, mình khoác vỏn vẹn một tấm vải gai. Họ túm lấy anh.52 Anh liền trút tấm vải lại, bỏ chạy trần truồng.”
[3] Simôn Phêrô.
[4] Tv 41:10 – “Cả người bạn thân con hằng tin cậy, đã cùng con chia cơm sẻ bánh, mà nay cũng giơ gót đạp con!”
Nhận xét góp ý