KINH SƯ KINH DỊ
TRẦM THIÊN THU
[Niệm ý Mc 2:1-12 ≈ Mt 9:1-8; Lc 5:17-26]
Đức Giê-su trở lại
Thành Ca-phác-na-um
Ngài ở nhà hôm ấy
Dân chúng đến đầy sân
Chỗ nào cũng chật ních
Họ mê Chúa giảng hay
Có một kẻ bại liệt
Được đem đến lúc này
Chen vào không thể được
Họ phải dỡ mái nhà
Rồi thòng bệnh nhân xuống
Tin và khéo quá đi!
Ngài bảo người bại liệt:
“Tội con đã được tha rồi”
Người bại liệt khỏi hẳn
Vui nên cười rất tươi
Nghe Chúa nói “tha tội”
Bụng kinh sư xốn xang
Họ bảo Ngài phạm thượng
Kinh sư bướng và ngang
Chúa thấu tâm trí họ
Đang ấm ức trong lòng
Ngài phân tích rất rõ
Kinh sư câm họng luôn
Mọi thứ đều hữu hạn
Nhưng vô hạn cái ngu
Giã họ như giã gạo
Cũng chẳng nát ngu si [*]
Người kia bại liệt xác
Kinh sư bại liệt hồn
Người kia được giải thoát
Kinh sư bị gông cùm
[*] Cn 27:22 – “Giã đứa ngu trong cối như lấy chày giã gạo, con cũng chẳng lột được cái ngu của nó.”
Nhận xét góp ý