TẠ ƠN CHÚA, HAY ĐỂ CHÚA TẠ ƠN CON
PM. Cao Huy Hoàng
26/11 THỨ HAI TUẦN 34 TN
Lc 21,1-4.
“Người thấy một bà goá nghèo khó bỏ vào đó hai đồng tiền nhỏ”. ( Lc 21, 2)
Bà góa kia bỏ vào thùng tiền dâng cúng chỉ có hai quan tiền nhỏ, nhưng là tất cả gia sản của bà. Ngày mai chưa chắc bà có gì để ăn. Còn những người khác, bỏ vào thùng dâng cúng nhiều hơn, nhưng không phải là tất cả. Đó là những gì Chúa Giê-su nhìn thấy. Đúng là chỉ có cái nhìn của Chúa Giê-su mới thấu tận mọi cảnh đời. Điều mà con người trần gian không nhìn thấy, thì Chúa Giê-su thấy tỏ tường. Điều mà thế gian xem thường, thì Chúa Giê-su lại quý chuộng. Bởi, trong mắt mọi người, bà góa kia với chỉ hai đồng tiền nhỏ, thì chẳng giá trị gì so với những người dâng cúng nhiều hơn. Giá trị nhân phẩm đồng hóa với giá trị của những đồng tiền. Còn đối với Thiên Chúa, giá trị nơi tấm lòng của người sử dụng đồng tiền.
Câu chuyện Tin Mừng có thể làm chúng ta chột dạ! Chột dạ là bởi chúng ta cũng vẫn thường tính toán cẩn thận khi cho đi, khi dâng cúng. Ít có ai, nếu không nói là không có ai, dám cho đi, dâng cúng tất cả những gì mình có. Có chăng cũng chỉ là của dư thừa. Và còn tệ hơn nữa là khi đã làm phúc cho đi, thì người nhận phải mang ơn, đền ơn; khi đã dâng cúng, thì đòi hỏi người nhận phải công bố, phải cảm ơn công khai cho đàng hoàng, cho xứng đáng. Thật vô lý! Có lẽ nào lấy của Chúa, dâng cho Chúa, rồi lại yêu cầu Chúa phải tạ ơn chúng ta sao? Tưởng cũng nên bỏ đi cái lệ xướng tên, ghi tên ân nhân vào sổ vàng, bởi chúng ta chỉ có một vị đại ân nhân là Thiên Chúa mà thôi. Ước gì, ai trong chúng ta cũng hân hoan vui mừng cách thánh thiện khi cho đi, khi dâng cúng với tâm tình tạ ơn Chúa và tín thác hoàn toàn vào Chúa. Không phải để Chúa tạ ơn con.
Lạy Chúa, xin cho con nhận ra tất cả là hồng ân Chúa, và hào phóng cho đi tất cả vì yêu như Chúa đã yêu. Amen.
Nhận xét góp ý