CƯA BOM
Hai chàng ngồi xẻ trái bom
Thản nhiên và cố gắng làm cho xong
Ôi chao, can đảm quá chừng!
Kéo cưa cùng xẻ, nhịp nhàng theo nhau
Kể ra thì thật quá liều
Nhưng bởi cái nghèo mà phải vậy thôi
Nếu cưa mà được êm xuôi
Cả đồng cả sắt bán người ta mua
Kiếm tiền chẳng được nhiều gì
Nhưng mà chạy vạy cho qua tháng ngày
Kiếp nghèo quả thật đắng cay
Phải liều mà sống lắt lay thôi mà!
Nhìn hai kẻ thản nhiên cưa
Buồn cười mà sợ, chi lo nó… “ầm!”
VIỄN ĐÔNG
Nhận xét góp ý