BẨM THƯA VÔ ÍCH
TRẦM THIÊN THU
[Niệm ý Mt 7:21-29 ≈ Lc 6:47-49; 13:25-27]
Người cười chưa chắc là vui
Có khi cay đắng ngậm ngùi, buồn tênh
Gượng cười để ủi an mình
Để người khác vẫn an bình vui tươi
Thấy người chỉ một mình thôi
Thế nhưng họ chẳng đơn côi chút nào
Có người thích nói ồn ào
Biết đâu họ cố nén đau trong lòng
Cứ thưa “Lạy Chúa!” chưa xong
Bởi vì chưa chắc thật lòng tin yêu
Nước Trời ai sẽ được vào?
Chỉ những người nào thực hiện ý Cha
Dẫu rằng từng nói tiên tri
Nhân danh Chúa truất quỷ ma, tà thần
Với nhiều phép lạ đã làm
Chỉ là vô ích, chẳng thêm phúc nào
Chúa không hề biết họ đâu
Còn cho là bọn làm điều ác gian
Chỉ lo hình thức thì phiền
Nghe nhiều, nói lắm, chẳng làm, ích chi?
Phong ba, nước cuốn, mưa sa
Nhà xây trên đá chẳng hề lo chi
Nhà xây trên cát thì nguy
Gió lay cũng đổ, nói gì bão giông
Nghe Lời Chúa, niệm trong lòng
Thực hành chi tiết thì công phúc nhiều
Lạy nhiều cũng giống như liều
Bẩm thưa ra vẻ mà nào ích chi
Y như biệt phái, kinh sư
Nói hay, làm dở, thích khoe mẽ mình
Đó là phong cách yêu tinh
Chúa không thích thói hợm mình vậy đâu!
Nhận xét góp ý