CÓ MỘT NGƯỜI
TRẦM THIÊN THU
[Niệm ý Mc 12:28-34 ≈ Mt 22:34-40; Lc 10:25-28]
Nhóm Sa-đốc không tin sự sống lại
Nên họ muốn cãi với Chúa đủ điều
Họ hỏi Ngài: “Điều răn nào đứng đầu?”
Đó chỉ là cái bẫy để gài Chúa
Ngài nói trả lời: “Thứ nhất, hơn mọi sự
Chỉ tôn thờ một Chúa duy nhất thôi
Điều thứ hai là: Phải yêu hết mọi người
Chẳng điều nào hơn các điều răn đó”
Ông kinh sư vỗ tay, nói với Chúa:
“Thầy nói hay, nói đúng, thật tuyệt vời
Chúa là Đấng duy nhất, chỉ Ngài thôi
Ngoài Ngài ra, không có Đấng nào khác”
Đức Giê-su thấy ông ta chân thật
Và ông ta cũng thực sự khôn ngoan
Chúa Giê-su nhìn ông và ôn tồn:
“Ông không còn xa Vương Quốc Thiên Chúa!”
Nhóm Sa-đốc cũng kiêu kỳ, lý sự
Nhưng trong nhóm có một người khôn ngoan
Ông tỉnh ngộ vì có tấm lòng son
Không chua ngoa, ác ý, hoặc phách lối
Nhận xét góp ý