HÁO HỨC – BỨT RỨT
TRẦM THIÊN THU
[Niệm ý Mc 10:17-27 ≈ Mt 19:16-26; Lc 18:18-27]
Chàng thanh niên háo hức
Muốn được nên trọn lành
Chúa bảo từ bỏ hết
Kho trên Trời sẵn dành
Đụng chạm đến vật chất
Người ta thấy mất vui
Đồng tiền liền khúc ruột
Đâu phải chuyện đùa chơi
Chàng thanh niên giàu có
An nhiên sống cả đời
Phải từ bỏ rất khó
Anh chàng chợt hết cười
Mới đầu thì háo hức
Tưởng điều kiện dễ thôi
Bây giờ thì bứt rứt
Bỏ của chạy lấy người
Bỏ thứ gì cũng khó
Vì nó thuộc về mình
Bỏ là điều không dễ
Nên phải cố hy sinh
Nhận xét góp ý