GIÓ TO SÓNG CẢ
TRẦM THIÊN THU
[Niệm ý Mc 4:35-41 ≈ Mt 8:23-27; Lc 8:22-25]
Bỗng dưng trời nổi cuồng phong
Sóng xô vỗ mạnh, nước dâng tràn thuyền
Khoang thuyền đầy nước, gần chìm
Mọi người hoảng hốt, thót tim, hết hồn
Vừa lo vừa sợ, bồn chồn
Thầy vẫn im lìm nằm ngủ giấc say
Mọi người phải gọi Thầy ngay
Nếu không thì chết, sóng này rất to
“Thầy ơi, Thầy dậy ngay đi
Chúng ta chết mất, hiểm nguy lắm rồi!”
Chúa liền thức dậy và cười
Rồi ngăm đe gió, biển khơi lặng liền
Biển đời sóng dịch nổi lên
Cả nhân loại phải lo đêm sợ ngày
Người ta vẫn cứ loay hoay
Vắc-xin tốt nhất tìm hoài chưa ra
Loài người vẫn sợ, vẫn lo
Thế nên Chúa vẫn trách là kém tin
Giê-su Thiên Chúa Ngôi Con
Nắm giữ toàn quyền với mọi sinh linh [1]
Chúa Cha giao phó rành rành
Mọi quyền xét xử Ngài dành cho Con [2]
Gió và biển cũng phải tuân
Vi trùng, dịch bệnh, Ngài truyền hết ngay
Chúa đòi hỏi một điều này
Niềm tin mạnh mẽ thì Ngài cứu mau
[1] Mt 28:18 – “Thầy đã được trao toàn quyền trên trời dưới đất.”
[2] Ga 5:22-23 – “Chúa Cha không xét xử một ai, nhưng đã ban cho người Con mọi quyền xét xử, để ai nấy đều tôn kính người Con như tôn kính Chúa Cha.”
Nhận xét góp ý