EM, NGƯỜI MẪU
nhớ không em, em từng ngồi làm mẫu
để họa hình người nhân hậu, từ bi
khuôn mặt tinh khôi, vầng trán diệu kỳ
đôi mắt đẹp ánh tình si thiêng thánh
nhớ không em, em ngát mùi đức hạnh
đóa hồng nhan khôn sánh giữa trần gian
giống như đúc, người từ cõi thiên đàng
lòng khiêm nhượng, dạ hiền lành, nhẫn nhục
chỉ một thời gian vắng xa, mờ khuất
ở chân trời nào đánh mất đời em
để bây giờ làm người mẫu hom hem
ai đương họa hình tên tội đồ phản phúc
đôi mắt tinh tuyền, nay nên ngàu đục
nét dịu hiền thành gấp khúc hung hăng
lòng khiêm nhu bỗng cuồng vọng kiêu căng
còn đâu nữa tấm thân tàn ma dại
hãy nhìn vào chân dung em hiện tại
và nhớ lại hình dáng ấy ngày xưa
có thấy mình gớm ghiếc lắm hay chưa
ôi người mẫu của một thời thánh thiện
cũng thì em, cũng tại em thay biến
trong cuộc đời, trong cuộc chiến tử sinh
cứ bao lâu không bỏ được chính mình
thì em sẽ là người tình thua trận…
về lại đi em, về nguồn yêu bất tận
về với Giê-su, với Đấng “Chết vì Yêu”
ả giang hồ, 10-02-2016
Nhận xét góp ý