EM KHÔNG NHẬN RA CHÀNG
HỒ GIANG A
“Có một vị đang ở giữa các ông mà các ông không nhận ra” (Ga 1, 26)
Hỡi người em mong đến run rẩy bồi hồi
Chàng trốn nơi đâu em không nhìn thấy
Trước mắt em chỉ một người ngây dại
Hạng cùng đinh mà lại nói tiên tri
Tay nhân gian sao có thể diệu kỳ
Bao phép lạ thật huyền vi mầu nhiệm
Chàng trốn nơi đâu sao chàng không đến
Để người này làm xao xuyến lòng em!
Nửa tin nửa ngờ, bởi người ấy rất quen
Cùng làng xóm thấp hèn bên đời cũ
Ba mươi năm như lặng lờ ủ rũ
Vẫn nhịp đều tiếng gõ đục, tiếng cưa
Cứ nhìn người lại nhớ những năm xưa
Căn nhà nhỏ dưới bóng dừa đốm nắng
Qua khe lá ánh trăng vàng thầm lặng
Rót xuống đời hạt ngớ ngẫn, ngã nghiêng
Sao không đến, chàng giàu có của em?
Để lòng em thỏa cơn thèm hạnh phúc
…
Tiếc cho em, hoài cơn mê phàm tục
Chẳng nhận ra chàng đã đến bên đời
Trong tầm thường, trong nghèo khó, nhỏ nhoi
Mà chứa đựng cả Ơn Trời Cứu Thế
ả giang hồ, 02-7-2015
Nhận xét góp ý