QUÊ HƯƠNG CỦA HẠT BỤI
HỒ GIANG A
Hỡi hạt bụi trong mùa gió thốc
Thản nhiên đi giữa cơn lốc tàn hoang
Có bay đi mới đến được thiên đàng
Đừng ham đậu nơi trần phàm cõi đất
Hỡi hạt bụi cứ tưởng mình lây lất
Mừng vui lên, quê hương thật trên trời
Bởi xưa kia có một Đấng Cao Vời
Làm hạt bụi, biến thay đời hạt bụi
Hỡi hạt bụi cứ tưởng mình tàn lụi
Đến muôn đời trong lầm lũi chơi vơi
Vui lên đi hạt bụi sẽ sáng ngời
Khi dâng trót cho đời, nên nhẹ hẫng
Hỡi hạt bụi còn than sầu số phận
Mau bằng lòng trao tặng những niềm riêng
Vui cùng nhau, chia nhau nỗi ưu phiền
Một tình ái triền miên mùa thổi thốc
Hỡi hạt bụi giang hồ nơi cùng cốc
Cứ bay đi trong Cơn Lốc Thần Linh
Mới đến nơi quê hương thật của mình
Là hạnh phúc trường sinh, là hằng hữu…
ả giang hồ, 15-5-2015
Nhận xét góp ý