XIN LỖI CHÚA
HƯƠNG NAM
Xin lỗi Chúa, con không nhận ra Chúa
Lom khom bò trên phố ngửa tay xin
Con đi qua, một thản nhiên vô tình
Vừa nhìn thấy, đã rẻ khinh số kiếp
Xin lỗi Chúa, con không hề đón tiếp
Kẻ bần cùng, khố rách, áo tả tơi
Con bỉu môi, con gắt gỏng nặng lời
Ôi thứ nợ đời, không vay, đòi trả
Xin lỗi Chúa, con lòng chai dạ đá
Để mặc ai đói lả vạn ngày đời
Con chỉ lo thừa mứa cho mình thôi
Ai sống chết mặc người, không vướng bận
Xin lỗi Chúa, con quá là tàn nhẫn
Chẳng bao giờ biết chạnh chút xót thương
Người bên con, hay Chúa giữa đời thường
Sao không nói con nhường cơm xẻ áo
Xin lỗi Chúa, con vốn dòng kiêu ngạo
Có cái ăn tưởng tự sức mình nên
Giữ mà ăn sẽ được sống lâu bền
Rồi ngộ ra mình vô duyên quá đỗi
Giờ chỉ biết xin cúi đầu nhận tội
Tội vô tâm để Chúa đói muôn mùa
Một cuộc đời, vô nghĩa, cuộc đời thua
Mất tất cả những gì mình cố giữ…
Hương Nam, 19-11-2014
Nhận xét góp ý