TRẢ EM VỀ CÕI VÔ BIÊN
“Của Xêda, trả về Xêda; của Thiên Chúa, trả về Thiên Chúa” (Mt 22, 20)
đời em không thuộc về anh
cũng không về cõi mong manh chóng tàn
tình yêu thiêng thánh vô vàn
yêu em, anh nỡ phụ phàng giấc hoa
trả về trời, ánh sao sa
thiên thần áo trắng nõn nà trinh nguyên
trả em về cõi vô biên
thơ nhung mượt nắng, hồn tiên thanh hằng
chút tình dương thế hoa trăng
có chăng một thuở sao băng vội vàng
ngẩn ngơ nửa giấc mơ tan
thê gian ai cũng bàng hoàng một khi
trả về trời đóa lưu ly
thanh hương, thánh đức, từ bi, mặn mà
trả em về với bao la
ngàn thu vang vọng bài ca ân tình
cũng là kỷ niệm nhân sinh
yêu nhau chẳng thuộc về mình em ơi
bởi em, ái nữ vua trời
còn anh, quí tử rạng ngời hồn thiêng
hai ta từ cõi vô biên
đến trong trần thế, về miền trường sinh
có Thiên Chúa, mới có mình
chỉ trong Thiên Chúa, mối tình thiên thu
M. Sao Khuê, 17-10-2014
Nhận xét góp ý