BẬN ĐỜI
TRẦM THIÊN THU
[Niệm ý Lc 14:15-24 ≈ Mt 22:1-14]
Nghe Chúa nói về chuyện chỗ ăn tiệc
Một người khách được mời bày tỏ ngay:
“Được dự tiệc Nước Chúa thì phúc thay!”
Chúa kể một dụ ngôn cho họ biết
Có người kia làm bữa tiệc lớn thật
Và ông đã cho mời rất nhiều người
Chẳng bao lâu giờ khai tiệc đến rồi
Ông sai người đi mời thực khách đến
Nhưng người ta xin kiếu vì mắc bận
Người thì mới mua đất, phải đi thăm
Người thì mới tậu bò, phải thử liền
Người thì mới cưới vợ, không thể đến
Đầy tớ về, kể lại, chủ nổi giận
Bảo họ đi ra các nơi trong thành
Bất kỳ ai cũng đưa họ đến nhanh
Dù nghèo khó, đui mù, hay tàn tật
Đầy tớ đi, theo lệnh chủ mời hết
Nhưng có nhiều bàn tiệc chỗ vẫn còn
Chủ bảo ra các đường sá xóm thôn
Ép người ta vào đầy chỗ bàn tiệc
Có nhiều người được mời, được là khách
Mà chủ đã mời mọc từ trước kia
Thế nhưng họ coi thường mà khinh chê
Nên sẽ không có ai được dự tiệc
Vì ham hố, tham lam lợi trước mắt
Mà làm ngơ những gì lợi đời đời
Xác và hồn là hai phần liền đôi
Phần nào hơn mới là điều quan trọng
Nhận xét góp ý