QUÊN
TRẦM THIÊN THU
Có mười người phong hủi đón gặp Chúa
Từ đằng xa họ lớn tiếng kêu xin:
“Lạy Giê-su, xin dủ lòng thương tình!”
Chúa bảo họ đi trình diện tư tế
Đang khi đi thì họ được sạch cả
Có một người thấy vậy, quay lại ngay
Tôn vinh Chúa đã thương xót ra tay
Sấp mình dưới chân Chúa mà cảm tạ
Nhưng vấn đề là có điều rất lạ
Người cảm tạ là người Sa-ma-ri
Những người kia là ai mà làm ngơ?
Ơn được rồi, chẳng cần biết chi nữa!
Chúa Giê-su cũng ngạc nhiên, thấy lạ:
“Không phải cả mười người được sạch sao?
Còn tất cả chín người kia đi đâu?
Sao không thấy trở lại tôn vinh Chúa?”
Mặc dù Chúa chỉ hỏi vấn đề nhỏ
Vậy mà vẫn thấy nhức óc, ngứa đầu
Khi cầu xin thì muốn được ơn mau
Người có đạo tệ hơn người không đạo
Chúa Giê-su nói với người ngoại giáo:
“Anh đứng dậy, và anh cứ về đi!
Chính lòng tin cứu chữa anh đó mà”
Ôi, lòng tin sao mà kỳ diệu quá!
Nhận xét góp ý