TÙ TREO
Cách ly như cảnh tù đày
Loanh quanh một chỗ hết ngày lại đêm
Đếm buồn, đếm nhớ, đếm quên
Đếm ngày, đếm tháng, đếm đêm, đếm ngày
Đếm ưu tư, đếm đắng cay
Bao giờ đếm hết sầu này, buồn kia?
Giăng dây phong tỏa ước mơ
Nhìn nhau không nói, ngu ngơ mắt buồn
Cách ly nên cũng cách ngăn
Môi cười mà mắt lệ tuôn mặn sầu
Tự do mà giống tù treo
Như con chó xích, sớm chiều buồn so
Cảnh đời nhìn thấy vắng hoe
Giống như nghĩa địa giữa trưa nắng vàng
TRẦM THIÊN THU
Nhận xét góp ý