ĐỨC GIÊ-SU, SỨ ĐIỆP BÌNH AN
PM. Cao Huy Hoàng
21/11 THỨ NĂM TUẦN 33 TN
Mcb 2, 15-29, Lc 19, 41-44
“Chớ chi ngươi hiểu biết sứ điệp mang hòa bình lại cho ngươi” (Lc 19, 41)
Chúa Giê-su khóc thương thành Giêrusalem, vì ngay từ buổi đầu giáng thế, dân thành đã không đón nhận Con Thiên Chúa làm Người, và suốt dọc hành trình dương thế của Con Người, họ vẫn tiếp tục lòng chai dạ đá. Người khóc vì thương sự mê muội của dân thành. Người khóc vì lấy làm tiếc rằng dân thành đã không đón nhận sứ điệp bình an từ trời xuống, sứ điệp mang lại ơn cứu độ. Sứ điệp ấy chính là Con Người, Con Thiên Chúa, Đức Giê-su.
Người Do Thái bấy giờ vẫn muốn dựng nên một Đấng Cứu Thế theo ý họ: Đấng Cứu Thế oai phong lẫm liệt danh gia vọng tộc chứ không phải đơn sơ nghèo hèn như một người mang tên Giê-su tầm thường kia. Bởi thế, sự xuất hiện của Đức Giê-su bị họ xem thường là con người gàn dở, lập dị, ảo tưởng giải phóng dân tộc. Họ không hiểu được và không muốn hiểu cuộc giải phóng của Chúa Giê-su hoàn toàn khác xa với ý muốn giải phóng đất nước của họ: giải phóng tội lỗi và sự chết.
Bao lâu còn kiêu căng, bấy lâu chúng ta còn từ chối Lời Chúa. Hoặc nếu có đón nhận Lời Chúa, mà lòng ta vẫn kiêu căng, thì sự đón nhận ấy cũng chỉ là giả tạo. Để Lời Chúa thẩm thấu, để Đức Giê-su thâm nhập thành cuộc sống của chúng ta, thì việc tiên quyết là chúng ta phải loại trừ lòng kiêu căng di chứng tật nguyền của nguyên tổ. Chúa Giê-su cũng đang khóc thương mỗi chúng ta, vì sự mê muội của chúng ta, vì chúng ta tôn thờ ngẫu tượng danh lợi dục, mà không đón nhận sứ điệp bình an là chính Người. Ước gì chúng ta không tôn thờ ngẫu tượng nữa, nhưng đón nhận Chúa Giê-su và Lời của Người.
Lạy Chúa, xin cho chúng con đón tiếp Chúa Giê-su và thực thi Lời Người, để được bình an và hồng ân cứu độ. Amen.
Nhận xét góp ý