Ngồi Nghe Thác Đổ
Lm. Dân Chài
Nước về từ thuở biển mây
Từ sông suối mạch về đây giờ này
Tôi ngồi giang rộng hai tay
Để nghe nhân thế chuyển thay đổi dời
Tôi ngồi nghe thác đổ rơi
Nghe ngày nắng nước bốc hơi lên trời
Nghe cơn giăng nhạc mưa lời
Nghe loanh quanh cả cuộc đời lang thang
Chồn có tổ, cáo có hang
Tôi không một chỗ an khang tựa đầu
Nay phố thị, mai rừng sâu
Chỉ môi mấp máy nguyện cầu cho nhau
Đá ghềnh hoa nước trắng phau
Rong rêu mấy lớp phủ nhàu lại tươi
Quanh co dòng chảy đất trời
Lững lờ, tĩnh mịch, lại cười rung reo
Xiết mòn đá mỏm cheo leo
Quấn quanh lau lách, bụi bèo lênh đênh
Mộng ơi khuất nẻo ghập ghềnh
Bồng bềnh sương sớm, mây mênh mông chiều
Nhớ người thác đồ đêm mơ
Ngữ ngôn phù thủy bây giờ khuất sơn
Nhớ người điên giả, khôn hơn
Nhớ người bán ánh trăng hờn tiên nga …
Giang tay hứng ngọn nước sa
Miệng cười như được thiên hà xuống chơi
Lá rừng ngây dại gió lơi
Tôi đê mê với chơi vơi giữa dòng.
Nhận xét góp ý