Mp3: MÙA QUANH NĂM

Lưu trữ tài liệu

Tháng Tư 2024
T2 T3 T4 T5 T6 T7 CN
« Tháng 3    
1234567
891011121314
15161718192021
22232425262728
2930  

Thống kê

Số lượt người đã ghé thăm web site này tính từ 6/2009:

Hanoi

Tháng 11: Mùa Thu Niệm Nhớ

Ms.Mun

Bắt đầu vào thu với những màu sắc thật đẹp của những chiếc lá đang ngả màu in bóng dưới dòng suối nhỏ và rụng xuống, tạo nên một khoảng không gian thật thơ mộng.
Tháng 11, cũng là tháng mà Giáo Hội dành để cầu nguyện đặc biệt cho các linh hồn tổ tiên ông bà, cha mẹ và những người thân yêu của chúng ta đã qua đời.

Tháng tưởng nhớ, nếu ai trong chúng ta đã trải qua kinh nghiệm mất mát lớn lao này, chúng ta sẽ hiểu thế nào là nhớ, là sự thiếu vắng đi những người thân yêu nhất của mình, có thể là cha mẹ, có thể là người bạn đời, có thể là một người bạn tri kỷ….

Thiết nghĩ nó có mẫu số chung là mất đi người thân yêu, nhưng khác nhau ở mức độ và mối tương quan của mỗi người, và chắc chắn chúng ta không thể nào quên được những hình ảnh, những lời nói và tất cả cuộc sống của họ.

Nhớ về những kỷ niệm đẹp, những đau khổ mà họ đã can đảm đón nhận, đã chịu đựng ở chuỗi ngày cuối đời trong thanh thản và ra đi trong an bình, đó là một khích lệ lớn lao, niềm hãnh diện và hạnh phúc cho ta, nhưng đồng thời để lại cho ta một nỗi trống vắng vô cùng lớn. Ước gì ta có thể ra lệnh cho thời gian có thể dừng lại hoặc trôi thật chậm, để ta có thể ở lại bên họ thêm một thời gian nữa. Nhưng ước mong và những dự phóng của chúng ta thì khác với kế hoạch của Thiên Chúa, và ta cần đón nhận trong an bình, tin yêu và tín thác.
Từ khi ba mẹ tôi ra đi, chưa ngày nào tôi quên họ, đặc biệt trong lời cầu nguyện bé nhỏ và bất toàn của mình, và cảm nhận như họ vẫn đang sống rất gần bên tôi. Đôi khi có những dòng lệ nuối tiếc dù tôi không muốn nó tuôn rơi, nhưng nó vẫn cứ tự do rớt xuống.

Nhìn hàng cây mùa thu với đủ sắc mầu nơi những chiếc lá, tôi nhớ về mùa thu cuộc đời của mẹ cha, mùa thu ấy được đan dệt bởi những cơn đau bệnh gặm nhấm mỗi ngày, những hy vọng khá hơn nhờ đông tây y khoa, nhưng rồi một ngày kia họ đã đi vào mùa đông vĩnh viễn và đợi chờ mùa xuân mới, mùa xuân vĩnh hằng nơi Nước Trời, nơi ấy không còn những lắng lo và đau khổ.

Mỗi khi nghĩ về mẹ cha tôi cảm thấy thoáng buồn, vì cuộc đời có nhiều chỗ để tới, để đi nhưng chỉ duy nhất có một nơi về đó là ngôi nhà của Mẹ Cha, cho dù bạn có ở phương trời xa thẳm nào, bạn cũng muốn trở về mái ấm ấy, dù bạn có bị ai ruồng bỏ, có gặp phải bất cứ rủi ro nào, thì nơi ấy vẫn là nơi bình yên nhất để bạn trở về, vì ở đó có vòng tay ấm áp của mẹ cha, có ánh nhìn cảm thông trìu mến của các ngài.

Giờ đây cha mẹ không còn, không có nghĩa là tôi không có động lực để trở về mái ấm thân thương ấy, mặc dù các ngài không hiện diện cách thể lý, nhưng tôi vẫn muốn trở về nơi ấy, nơi mà tôi đã sinh ra và lớn lên với tình thương yêu, đầm ấm. Hơn nữa, tôi sẽ trở về để thắp cho cha mẹ một nén hương, cắm nơi bàn thờ một đóa hoa của lòng hiếu thảo, thăm các ngài nơi đất thánh và để nhớ về tất cả những kỷ niệm tôi đã trải qua trong những giây phút cuối cùng của các ngài nơi trần thế.

Nhớ về ngài và tiếp tục diễn tả lòng thảo hiếu của ta qua lời cầu nguyện mỗi ngày, qua nỗ lực sống chu toàn trách phận thường nhật. Như trong sách Huấn Ca nói: “Cha con, hãy hết lòng tôn kính và đừng quên ơn mẹ mang nặng đẻ đau. Hãy luôn nhớ công ơn dưỡng dục sinh thành, công ơn ấy, con sẽ lấy gì đáp đền cho cân xứng?”< Hc 7,27-28>. Xin các ngài phù hộ cho chúng ta như khi còn sống, các ngài đã luôn dõi theo chúng ta từng bước trên mọi nẻo đường. Nhớ về họ để nhắc nhở ta cung cách sống, sống sao để khi còn sống lối xóm mến thương, để khi khuất bóng họ vẫn hoài nhớ.

Nhớ về họ để niệm suy về cuộc sống của ta, nó thật mong manh và chóng qua, chỉ mới đó ta khỏe mạnh, nhưng rồi một ngày nào đó, ta khám phá một căn bệnh mà mình chẳng mong đợi, và rồi sẽ đến hồi kết là ta sẽ trở về với lòng đất mẹ vì:
“ Đời sống con người chóng qua như cỏ.
Như bông hoa nở trong cánh đồng,
Một cơn gió thoảng đủ làm nó biến đi.
Nơi nó mọc cũng không còn mang vết tích”. < Tv 102,3>.

Vậy thì niệm suy về cuộc đời, để ta sống tốt hơn bao có thể, diễn tả lòng thảo hiếu hơn với những bậc sinh thành dưỡng dục nên ta, bớt chút thời gian quan tâm tới họ. Trao ban và phục vụ khi có điều kiện, năng lực khi có thể, để không là quá muộn màng và ta sẽ không phải hối tiếc, không phải thốt lên hai từ “ giá như” hoặc “ biết thế”…. Và với tất cả những người thân yêu bạn hữu của ta, và với chính bản thân điều gì ta có thể làm hôm nay, đừng để đến ngày mai và :
“ Xin dạy con đếm tháng ngày mình sống
Ngõ hàu tâm trí được khôn ngoan”. < Tv 90,12>.

Dù ta là ai đi nữa; Giám Mục, Giám Tỉnh, Bề Trên, Linh Mục , Tu Sĩ Nam Nữ, Giám Đốc, ….….. hay là một người bình thường, hãy dành thời gian cho những người thân yêu, đặc biệt khi họ cần vào thời gian đau bệnh. Tôi nhớ khi được tin ba đau nặng, sơ bề trên nói với tôi: sơ Maria, tôi nghĩ bạn nên về thăm ba mẹ, tôi thưa lại, có lẽ chưa đến lúc cần, vì tôi mới về hè cách đây mấy tháng, hơn nữa tôi là nhà truyền giáo, các bạn tôi nói chúng ta cần dâng những hy sinh cho Chúa, nên đợi xem tình hình sức khỏe của ba mẹ tôi thế nào rồi tính tiếp. Nhưng sơ ấy nói với tôi một câu mà tôi nhớ mãi : sơ Maria, bạn nên nhớ rằng, cha mẹ chỉ có một mà thôi, còn công việc thì bạn sẽ làm cả đời không hết, trước khi bạn là nữ tu, trước khi bạn tới làm việc với chúng tôi với danh nghĩa là sơ truyền giáo, bạn là một người con của cha mẹ bạn. Tôi đành im lặng, vâng lời trong cảm phục và bay về trong an vui. Gác lại mọi công tác cho các chị em trong cộng đoàn lo.
Niệm suy cuộc sống để nhận ra bao ơn lành thiên Chúa vẫn tuôn tràn trên cuộc sống chúng ta, để dâng lời tạ ơn.

Niệm suy về cuộc đời để hoàn thiện mình hơn mỗi ngày.
Ngắm nhìn mùa thu của thiên nhiên để nhắc nhở ta về mùa thu của đời người.

Xin cho mỗi chúng con luôn nhớ đến công ơn sinh thành dưỡng dục của cha mẹ, để chúng con nhớ tới các ngài trong kinh nguyện mỗi ngày, đặc biệt tháng cầu nguyện cho các linh hồn đã qua đời. Chúng con cậy vì danh Chúa nhân từ, xin cho các linh hồn được lên chốn nghỉ ngơi, hằng xem thấy mặt Đức Chúa Trời sáng láng vui vẻ vô cùng Amen.

Ghi lời nhận xét góp ý

Lưu ý: Để dễ dàng trong giao tiếp và khỏi hiểu nhầm từ ngữ, các lời nhận xét góp ý trong trang này xin hãy viết bằng tiếng Việt có dấu. Xin kính báo và chân thành cám ơn.

 

 

 

Nội dung có thể dùng một số định dạng these HTML tags

<a href="" title=""> <abbr title=""> <acronym title=""> <b> <blockquote cite=""> <cite> <code> <del datetime=""> <em> <i> <q cite=""> <strike> <strong>

Chọn kiểu gõ tiếng Việt: TELEX VNI VIQR Tắt

*