THỦY CHUNG VỚI VỢ
Vua Cảnh Công có cô con gái yêu, muốn gả cho Án Tử. Một hôm vua đến ăn tiệc nhà Án Tử, thấy vợ Án Tử. Vua hỏi:
– Phu nhân đấy phải không?
Án Tử thưa: Vâng, phải đấy!
Vua nói: – Ôi! Người trông sao vừa già, vừa xấu! Qủa nhân có đứa con gái trẻ và đẹp, muốn cho về hầu, khanh nghĩ sao?
Án Tử đứng đây, thưa rằng:
– Nội tử tôi nay thật già và xấu, nhưng lấy tôi và cùng tôi ăn ở đã lâu, kể từ lúc còn trẻ và đẹp. Xưa nay đàn bà lấy chồng trẻ cốt để nhờ cậy lúc già; lúc đẹp cốt để nhờ cậy lúc xấu. Nội tử tôi thường cậy tôi mà tôi cũng đã nhận sự cậy ấy. Nay nhà Vua tuy muốn ban ơn, chắc cũng không nỡ để cho tôi ăn ở bội bạc với điều Nội Tử tôi: đã nhờ cậy tôi bấy lâu nay.
Nói đoạn, Án Tử lạy hai lạy, xin từ không lấy.
Nhận xét góp ý