XIN LÒNG MẾN CHÂN THÀNH
HỒ GIANG A
“Tất cả chúng con đã trở nên như người nhiễm uế, mọi việc lành của chúng con khác nào chiếc áo dơ. Tất cả chúng con héo tàn như lá úa, và tội ác chúng con đã phạm, tựa cơn gió, cuốn chúng con đi”
(x. Is 63,16b-17; 64,1.3b-8)
Em xinh đẹp và lộng lẫy kiêu sa
Áo hồng nhung tuyệt mịn mà tha thướt
Vạn con mắt long lanh màu lệ ướt
Tựa thèm thuồng theo mỗi bước em qua
Em tung tăng xuống phố bóng chiều tà
Chừng ngó thấy những nụ hồng tàn úa
Tấm áo đời nhiều nhàu nhăn nhớp nhúa
Đương ngậm sầu sau một thủa hồng nhan
Dừng bước chân cúi thấp xuống tân toan
Hay vung tay ném vài ngàn tiền nhỏ
Chút quà tặng cho tương lai em đó
Mùa hồng nhan cuốn theo gió thời gian
Tiếc cho em mặc chiếc áo rỡ ràng
Mà chẳng có tấm lòng vàng quí giá
Tiếc cho em mỗi việc lành cao cả
Mà ý chẳng lành cũng ngã về không
Tiếc cho nhau hoài gian khổ long đong
Việc từ thiện mà lòng chưa từ thiện
…
Chúa thấu cả bao niềm riêng lẽ kín
Xin cho con một lòng mến chân thành
ả giang hồ, 22-6-2015
bài thơ có một giọng gì đó buồn man mác, mang âm hưởng của thơ Mới trong thập niên 1930-1940. Tuy nhiên, cái kết lại mang cho ta một niềm hy vọng – hy vọng về Thiên Chúa và phép nhiệm mầu một lòng mến chân thành!