PHÚT YẾU LÒNG QUÍ GIÁ
(Gr 20, 7-9)
Xin cho con phút yếu lòng quí giá
Không hề chống trả cơn dụ dỗ của Người
Bởi tình yêu Người ngông cuồng như sóng cả
Đã yêu ai, ào ạt tới, tơi bời
Thật ngao ngán, con có gì xứng đáng
Dụ dỗ chi kẻ phàm hạ vô duyên
Cho thiên hạ cứ ngày ngày nhạo báng
Một trò cười như nửa dại nửa điên
Con biết nói gì, thôi đành la lớn
Chuyện lạ kỳ Người tàn nhẫn quá tay
Là con nít bắt phải làm hảo hớn
Nói Lời thiêng, nhận sỉ nhục đêm ngày
Con tự nhủ, không nghĩ đến Người nữa
Cũng chẳng thèm nói chi nhân danh Người
Nhưng Lời Người trong tàn tro còn lửa
Đốt tim con, xương tủy cháy rực ngời
Người có biết không Người yêu tàn nhẫn lắm
Con nén chịu đến hao mòn, đến hụt hơi
Ôi sự tàn nhẫn của tình yêu sâu thẳm
Phút yếu lòng, con chấp nhận tả tơi
Người dụ dỗ con, xin cứ còn dụ dỗ
Bởi nhục hình, đau khổ, là Tình Yêu
ả giang hồ, 31-8-2014
Nhận xét góp ý