MỘT THOÁNG ĐẤT TRỜI
TRẦM THIÊN THU
Thời gian thấm thoắt thoi đưa
Lướt nhanh như sáng sang trưa, rồi chiều
Bốn mươi ngày thoáng qua mau
Tới ngày Chúa phải lên cao cõi trời
Con một nơi, Chúa một nơi
Ngàn trùng cách biệt, đất – trời xa xăm
Chúa đi mất hút, biệt tăm
Đêm ngày con cứ băn khoăn trong lòng
Nhưng rồi nhớ Chúa hứa rằng
Đi rồi trở lại, nên đừng có lo
Chúa đi dọn chỗ trước mà
Rồi Ngài trở lại đón đi với Ngài
An tâm con chợt mỉm cười
Cố sống kiếp người theo ý Ngài mong
Tạ ơn Ngài vẫn xót thương
Xin ban tín lực trên đường thế gian
Giúp con biết hướng thượng luôn
Kiên tâm chờ đợi ngày lên cõi trời
Nhận xét góp ý