ÁC MỘNG KHẨU TRANG
Chiếc khẩu trang bình thường mà phiền phức
Vừa ngộp thở vừa che khuất dung nhan
Thật hữu ích khi mang chiếc khẩu trang
Nhưng bây giờ nó như cơn ác mộng
Chiếc khẩu trang nhắc nhở về cách sống
Đừng lắm chuyện, gièm pha, khích bác nhau
Cần hành động để chứng tỏ thương yêu
Lúc khó khăn mới biết ai là bạn
Chiếc khẩu trang cho thấy rõ giới hạn
Phải biết mình và phải biết tha nhân
Luôn trung dung, không quá xa, quá gần
Cái gì quá cũng có thể tác hại
Chiếc khẩu trang dạy khôn để bớt dại
Khổ một chút nhưng khỏi hại bản thân
Cơn ác mộng sẽ hóa giấc mơ ngoan
Khi con người biết ý thức, tự chủ
Chiếc khẩu trang như lời Chúa nhắc nhở
Chớ mơ mộng mà phù phiếm chuyện người [1]
Thiên Chúa dùng khẩu trang bịt miệng đời
Vì con người ăn nói quá hỗn láo [2]
Phải sống chậm, sống thật, đừng sống ảo
Vì đại dịch mà phổ biến khẩu trang
Đừng đi nhiều, đừng vui thú hoang đàng
Về với nhau để cùng về với Chúa
TRẦM THIÊN THU
[1] Gv 5:6 – “Mơ mộng lắm thì nói nhiều, và nói toàn chuyện phù phiếm. Vậy, hãy kính sợ Thiên Chúa.”
[2] Ed 35:13 – “Các ngươi ăn nói thật xấc láo đối với Ta. Các ngươi đã nói nhiều lời hỗn xược chống lại Ta. Ta đã nghe thấy cả!”
Nhận xét góp ý