CHỮ THỜI
TRẦM THIÊN THU
Cái gì cũng chỉ một thời
Dù ngắn hay dài, theo đúng THỜI GIAN
Có giới hạn, chẳng vĩnh tồn
Gọi là THỜI HẠN – tháng, năm, ngày, giờ
Con người cũng có THỜI KỲ
Thất tình, lục dục – sầu bi, vui mừng
Mọi điều có mực có chừng
Nóng như THỜI SỰ cũng dừng lại thôi
Vì THỜI CUỘC mới khổ đời
Héo hắt nụ cười, phiền muộn sớm khuya
Vì THỜI THẾ mới phải lo
Vì THỜI TIẾT hạn, thiếu mưa mà buồn
Điều cần nhất phải quan tâm
Đó là THỜI CUỐI, giữ hồn kẻo nguy
Con người chẳng ngớt ưu tư
THỜI BUỔI bây giờ càng đáng lo hơn
Nhận xét góp ý